Nhận định, soi kèo Beylerbeyi Nữ vs Trabzonspor Nữ, 19h00 ngày 27/3: Trận chiến cân não
本文地址:http://user.tour-time.com/html/377e499592.html%20l
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Kèo vàng bóng đá Espanyol vs Atletico Madrid, 22h15 ngày 29/3: Khách hoan ca
Số khuôn mặt chính xác có trong hình là bao nhiêu?
Tôi và chồng mới kết hôn được 1 năm. Sau đám cưới, bố mẹ mua cho chúng tôi một căn hộ chung cư. Nói là sống riêng nhưng vì cùng ở một tòa nhà nên hàng ngày, nếu chồng tôi không phải đi công trình, chúng tôi vẫn sang nhà bố mẹ ăn cơm.
Mẹ chồng còn thường xuyên đến giặt giũ, dọn dẹp giúp 2 đứa.
Tôi rất quý và coi bà như mẹ đẻ của mình. Nhưng với bố chồng thì khác. Ông ít nói nên tôi có phần e ngại, không gần gũi như với mẹ.
Gần đây, trong lúc dọn dẹp nhà cửa, tôi bị ngã từ trên cao xuống và bị gãy chân, phải băng bó và hạn chế di chuyển. Chồng tôi đang làm công trình ở xa nên hàng ngày mẹ chồng tôi mang cơm nước đến cho tôi, giúp tôi mọi việc.
Nếu mọi chuyện chỉ có thế thì tôi không có gì phải phàn nàn. Đằng này, ngoài sự sốt sắng của mẹ chồng, tôi còn thấy bố chồng cũng nhiệt tình đến bất ngờ.
Từ hôm tôi bị ngã, bố chồng cầm chìa khóa nhà tôi. Mỗi ngày, ông đều đến thăm tôi vài lần. Hầu như lần nào ông cũng mang cho tôi một cái gì đó như đồ ăn, thức uống, thuốc thang...
Biết tôi không tiện di chuyển nên ông luôn mang vào tận nơi tôi nằm. Ông còn ngồi trên giường của chúng tôi, thỉnh thoảng thì sờ tay lên trán tôi và hỏi han rất ân cần.
Hôm qua, gần 10h đêm, tôi đã tắt đèn đi ngủ nhưng bố chồng vẫn tự ý mở cửa vào nhà. Ông đưa cho tôi ít thuốc bổ và dặn dò tôi cách uống. Nhưng sau đó, ông không về luôn mà cứ nán lại phòng, kể chuyện trên trời dưới biển.
Đáng nói, những lần ông xuất hiện đều không có mẹ chồng tôi ở đó. Vì vậy, tôi cảm thấy rất khó chịu nhưng không biết làm cách nào để ông đừng đến thăm tôi nữa.
Tất nhiên, ông chưa có hành động nào vượt quá giới hạn nhưng tôi cứ thấy không yên tâm. Tôi định nói với chồng và mẹ chồng để họ góp ý với bố nhưng lại không biết nói như thế nào? Tôi chỉ sợ, khi nói ra, chồng tôi và mẹ chồng lại nghĩ theo chiều hướng bất lợi cho tôi. Hoặc sự nóng tính của chồng tôi có thể khiến mối quan hệ của tôi với bố mẹ chồng trở nên tồi tệ.
Bây giờ tôi không biết phải làm thế nào để tránh khỏi những rắc rối và sự khó chịu mỗi khi thấy bố chồng trong nhà mình. Có phải tôi đã nghĩ ngợi nhiều quá không?
Mong mọi người cho tôi lời khuyên.
Tôn trọng sự riêng tư, tránh làm phiền là vấn đề được nhiều người trẻ quan tâm. Tuy nhiên, trong cuộc sống chung, sự khác biệt về quan điểm khiến nhiều gia đình gặp phải tình huống dở khóc dở cười. Câu chuyện trên đây là một ví dụ. Bạn có bình luận gì về vấn đề này? Hãy gửi cho chúng tôi theo mẫu bình luận ở cuối bài. Bài viết liên quan có thể gửi về địa chỉ email bandoisong@vietnamnet.vn. Chúng tôi sẽ đăng tải trên VietNamNet nếu phù hợp. Trân trọng cảm ơn. |
Độc giả giấu tên
Tôi đang công tác ở tỉnh xa thì bố yêu cầu về gấp. Bố nói, tôi phải lập tức di lỵ vợ. Nếu không, ông sẽ từ mặt vì không chấp nhận tôi có người vợ hỗn hào.
">Bố chồng quá nhiệt tình khiến tôi thấy bất an
Khó nhất là lận đận mãi tôi vẫn chưa xin được việc làm, mẹ chồng càng có cớ để xỉa xói, khinh thường. Nghe những lời đay nghiến, nhiều lúc tôi cũng điên tiết, nhưng nghĩ mình là phận dâu con nên nín nhịn. Bị đè nén mãi, vốn là người trầm tính, tôi càng trở nên kiệm lời. Tôi quyết định xin việc làm để khỏi sống cảnh phụ thuộc, chấp nhận làm một nhân viên bán hàng với mức lương bèo bọt 1,5 triệu/tháng, nhưng tôi cũng cảm thấy vui vì sáng sớm là đi, chập choạng mới về, ít phải chạm mặt mẹ chồng. Không bị “trói chân” nhưng hết giờ là tôi về nhà, không lượn lờ, la cà, vậy mà có hôm tắc đường về muộn là bị mẹ chồng mắng nhiếc, nào là đi làm không đủ nuôi cái mồm, nào là trốn tránh việc nhà...
Có lẽ vì bị khủng hoảng tinh thần nên hai năm sau ngày cưới tôi mới có thai. Sinh con, những tưởng tôi sẽ có được niềm vui từ con, thằng cháu nội mà ông bà trông ngóng sẽ giúp thu dần khoảng cách giữa tôi với nhà chồng. Nhưng không, một lần nữa, tôi lại bị đánh bật ra. Vì sinh mổ và bị nhiễm trùng vết khâu phải nằm viện nên tôi không có sữa. Nằm trong viện, tôi đã khóc rất nhiều, thương con vừa mới chào đời đã phải cách ly mẹ. Chị tôi lặn lội từ quê xuống chăm em, còn gia đình chồng bỏ mặc. Tôi tự an ủi mình là họ bận chăm sóc con tôi nên không một lời trách cứ. Đếm từng ngày để xuất viện về nhà, tôi sững sờ khi mẹ chồng không muốn cho tôi gần con. Trước mặt chị gái tôi, bà giả lả là tôi còn chưa hết đau nên cứ nghỉ ngơi. Tôi ngờ ngợ nhưng cũng phải nghe lời bà. Hàng ngày tôi vẫn sang phòng con, nhưng hễ tôi đến gần nó là bà lại tìm cách tách ra. Chưa hiểu bà có ý đồ gì nhưng bức xúc nên tôi hỏi: “Sao mẹ lại như vậy, nó là con của con cơ mà”. Mẹ chồng tôi cũng chẳng cần ý tứ: “Con cô sinh ra nhưng là máu mủ, dòng giống nhà này. Tôi không muốn cháu tôi lớn lên nhếch nhác, kém cỏi như mấy đứa trẻ con trên bản nhà cô”.
Cay xộc sống mũi, nước mắt cứ thế trào ra, lần đầu tiên, từ khi làm dâu tôi “bật” lại bà. Thế là mẹ chồng lu loa là tôi hỗn láo rồi gọi chồng tôi và các chị về họp gia đình. Chị chồng chửi bới tôi không tiếc lời, mắng chồng tôi không biết dạy vợ. Chồng tôi ngồi trơ như tượng gỗ không một lời bênh vực vợ. Khi chỉ có hai vợ chồng, tôi vừa mở lời giải thích thì anh quát: “Im ngay, sai lè lè mà còn to mồm”.
Tôi vừa uất ức vừa thất vọng về chồng. Nghĩ về tương lai của mình chỉ là bức tranh ảm đạm, tôi đã tính đến chuyện ly hôn nhưng con tôi còn quá nhỏ. Đêm đó, mẹ tôi lại gọi điện khóc lóc báo tin chị tôi bị chồng ngược đãi nên ôm con bỏ về nhà. Tôi không muốn con tôi lớn lên mà không có bố bên cạnh, cũng không muốn mẹ tôi, người phụ nữ già nửa đời người chưa thuộc hết con chữ lại phải gánh thêm một nỗi đau. Tờ đơn ly hôn chính tay tôi viết rồi lại tự đốt nó đi.
Từ hôm ấy, tôi sống trong nhà lầm lũi như một cái bóng. Ngày ngày tôi đi làm, tôi cố gắng gom góp, dành dụm để có tiền lo cho con rồi sau này có điều kiện sẽ ra ở riêng. Tôi đã gồng mình lên làm thêm đủ thứ việc để có thêm thu nhập. Thời gian ở bên con thật ít ỏi, mà nếu có nhiều cũng chẳng dùng hết, vì từ việc con ăn, con ngủ mẹ chồng tôi đều giành làm hết. Nhiều lúc không chịu đựng được sự vô lý của bà, tôi đã đôi co. Những lần như thế, trong nhà lại căng thẳng và đã có lần vì tôi phản ứng quyết liệt, chồng tôi đã cho tôi một cái tát như trời giáng.
Đã có lúc, tôi tính thuê nhà ở riêng nhưng mẹ chồng tôi ra điều kiện: “Đi đâu thì đi, để thằng cháu lại”. Tôi biết không dễ để ra đi nên đành ngậm ngùi ở lại. Bốn năm qua, tôi vẫn sống bên lề cuộc sống của con. Sự đau đớn, mệt mỏi như vắt kiệt sức sống của tôi, nhất là khi phát hiện ra chồng tôi có người đàn bà khác. Tôi thấy mình không thể tiếp tục cuộc sống như thế này nữa. Một người bạn tốt bụng cho tôi mượn nhà để ở trong thời gian ba năm cô ấy ra nước ngoài. Trước tòa, tôi có thể chứng minh thu nhập của tôi đủ nuôi con. Được bạn bè tiếp sức, tôi có thêm can đảm để lần thứ hai viết đơn ly hôn.
Hôm đó, tôi xin nghỉ trọn một ngày, đưa con đi chơi. Vậy mà chốc chốc mẹ chồng lại gọi điện rối rít giục đưa nó về. Con của mình mà cứ như là đi mượn. Nghĩ thế, nước mắt chực trào, tôi ôm con vào lòng, hỏi: “Mai mốt mẹ con mình dọn ra ngoài sống, con có thích không?”. Không ngần ngừ, con trai tôi đáp: “Không!”. “Sao lại không?”, tôi hoảng. “Vì mẹ không thương con, mẹ đi suốt ngày, mẹ bỏ mặc con cho bà. Nếu ở với mẹ, mẹ sẽ bỏ con một mình cả đêm cho thạch sùng cắn chân, con học dốt không có ai dạy bảo. Mẹ không có nhà, không có tiền mua dép cho con đi, không có tiền cho con ăn quà, mua đồ chơi…”. Tôi sững sờ nhưng cố trấn tĩnh: “Ai nói với con như thế?”. “Bà nội. Mà con không thích sống với mẹ đâu, con muốn ở với bà cơ”.
Tôi chết lặng, không thể tin chính mẹ chồng tôi đã "bơm" vào đầu đứa cháu bé nhỏ những điều xấu xa và vô vàn nỗi sợ đó. Nhìn con vùng khỏi tay tôi để chạy đi tìm bà, nước mắt tôi ứa ra. Lẽ nào tôi đã mất con?
(Theo Thu Nhật/Phunuonline)">Lẽ nào tôi đã mất con?
Nhận định, soi kèo Teuta vs Skenderbeu, 22h59 ngày 27/3: Giờ phút quyết định
Vợ tôi lừa gạt chuyện có thai trước khi cưới mà tôi không hề hay biết (Ảnh minh họa)
Anh ta tìm tới tận nhà tôi để đòi con. Lúc này vợ tôi mới thú nhận là ngày trước hai người họ yêu nhau nhưng bên gia đình cô ấy ngăn cấm. Cô ấy trót có bầu nhưng bố mẹ vẫn kiên quyết không cho cưới vì chê anh kia nghèo, không có công việc ổn định. Cực chẳng đã hai người chia tay, vợ tôi cưới vội tôi làm tấm bình phong che chắn cho cái thai trong bụng.
3 năm qua anh kia đi làm kiếm tiền nhưng vẫn không quên được vợ tôi. Giờ anh ấy quay về nhận vợ, nhận con và không màng chuyện cô ấy đã có chồng rồi. Vợ tôi nói vẫn chỉ một lòng, một dạ yêu anh ta nên nếu giờ anh ta chấp nhận thì vợ tôi xin tôi ly hôn để đi với anh ta, mang theo cả thằng con trai lớn nữa. Tôi chết cay, chết đắng. Tôi điên tiết đuổi đánh anh ta khiến mọi người trong xóm xúm lại xem vì hiếu kì. Giữa bàn dân thiên hạ, vợ tôi bụng chửa vượt mặt nhưng vẫn lao vào bênh anh ta. Nhìn cảnh tượng đó lòng tôi đau như cắt.
![]() |
Tôi không muốn mất vợ. Tôi tha thứ hết những lỗi lầm, chỉ mong sao cô ấy ở lại với bố con tôi thôi. (Ảnh minh họa) |
Tôi biết tôi và vợ đến với nhau không phải hoàn toàn vì tình yêu nhưng giờ tôi yêu vợ, quý con vô cùng. Tôi không muốn mất vợ, không muốn cho gia đình này tan nát. Tôi sẵn sàng tha thứ cho cô ấy, chấp nhận nuôi cả đứa con đầu không phải của mình vì với tôi các cháu không hề có lỗi. Nhưng vợ tôi lại cứ khăng khăng sinh xong đứa con thứ hai này cho tôi sẽ đi cùng anh ta. Vợ tôi nói sống bên tôi chỉ vì trách nhiệm, biết rằng tôi tốt, yêu thương cô ấy nhưng cô ấy thấy mình không xứng đáng với tôi nên phải ra đi. Tôi đã thuyết phục vợ rất nhiều mong cô ấy ở lại nhưng cô ấy chỉ khóc thôi và chưa biết phải làm gì.
Giờ đây tôi không biết phải làm sao để giữ chân vợ ở lại với gia đình này. Tôi không muốn mất vợ. Tôi tha thứ hết những lỗi lầm, chỉ mong sao cô ấy ở lại với bố con tôi thôi. Mong mọi người cho tôi một lời khuyên.
(Theo Khampha.vn)">Vợ và tình cũ âm mưu quay lại bên nhau
Rồi chúng tôi tổ chức hôn lễ, mọi việc thật suôn sẻ. Tôi về sống chung với bố mẹ chồng, vì nhà chỉ còn mình anh. (ảnh minh họa)
Mẹ tôi đã gọi điện liên tục cho tôi, bảo tôi không nên yêu anh, cứ học xong về quê xin việc rồi lúc đó tính chuyện chồng con cũng vừa. Nhưng tôi cũng chẳng biết làm thế nào khi tình cảm ngày càng lớn. Về nhà anh thì mẹ anh cũng có vẻ ưng tôi, vì con gái miền Nam giọng nói dễ nghe, ngọt ngào. Bố mẹ anh cũng không nhận xét gì khó chịu về tôi.
Sau đó, chúng tôi quan tâm nhau nhiều lắm, chúng tôi còn tính cả chuyện tiết kiệm tiền chung để sau này lo lắng cho tương lai của hai đứa. Xin việc xong, chúng tôi mỗi người mỗi việc cũng ổn định nên cuối cùng, tôi đã thưa chuyện với bố mẹ tính chuyện cưới xin. Mẹ tôi không thích vì sợ con gái sau này khổ, vừa ở xa xôi lại còn lấy chồng Bắc, sau này mọi lễ nghĩa sẽ rất khó.
Rồi chúng tôi tổ chức hôn lễ, mọi việc thật suôn sẻ. Tôi về sống chung với bố mẹ chồng, vì nhà chỉ còn mình anh. Chúng tôi sống với nhau những ngày tháng đầu thật sự rất hạnh phúc. Nhưng mà thời gian trôi, mọi thứ bắt đầu phức tạp hơn.
Sống chung với nhau mới biết lòng nhau, người ta nói thế không sai chút nào thật. Bố mẹ chồng tôi không dễ tính như tôi tưởng, họ luôn bắt tôi phải tuân theo các quy tắc của mình. Tôi về nhà chồng, ngoài việc đi làm kiếm tiền, tôi còn phải làm việc nhà quần quật. Tôi bảo mẹ là nếu chúng tôi đi làm cả thì thuê người giúp việc nhưng nhất định mẹ tôi không đồng ý. Mẹ bảo ở nhà có việc gì mấy mà phải thuê người giúp việc, mẹ có thể làm được cần gì thuê người khác. Nhưng mẹ nào giúp tôi cái gì đâu. Mọi việc tôi làm từ đầu tới đuôi. Tôi đi làm về muộn, thậm chí 6-8 giờ mới về mà mẹ vẫn để tôi nấu cơm. Ở nhà mẹ cũng không nấu, mẹ bảo đó không phải việc của mẹ.
![]() |
Tại sao lại như vậy chứ, tôi thật lòng không biết, nếu cứ sống chung thế này, tôi có thể cố được bao lâu. Không lẽ là phải ở riêng, nhưng liệu chồng tôi có đồng ý hay không? (ảnh minh họa) |
Lúc ăn xong, nhiều hôm tôi mệt quá, thậm chí là ăn xong đã tới 10h, tôi muốn đi nghỉ để bát đũa đó, có lời nhờ mẹ để mai mẹ giúp tôi dọn, nhưng mẹ không hài lòng. Mẹ bảo là tôi lười, không nên nhờ mẹ làm những việc như vậy.
Tôi thấy lạ là ở nhà chồng, dù tôi có mệt hay không cũng phải dậy từ lúc sớm, dậy trước mẹ chồng chứ không nên ngủ trưa, dù là ngày cuối tuần. Nếu đi làm cả tuần, có một ngày cuối tuần mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi thì sao lại không được. Cứ phải dậy quét dọn nhà cửa từ sớm, rồi làm đủ mọi việc như lau dọn nhà cửa, lau cố chén, nghĩ mà mệt. Có hôm tôi muốn nghỉ cũng không được nghỉ, tôi cảm thấy chán vô cùng.
Lạ thật, mẹ chồng là không phải làm gì hết, còn con dâu cứ làm hùng hục. Lại còn có chuyện làm dâu mới thì phải này kia theo ý của cả họ. Tôi thấy bực bội lắm, thật tình là như vậy.
Về nhà chồng, tôi không khác gì người giúp việc nhưng kiếm tiền thì tôi vẫn phải kiếm, có ai thương cho tôi đâu. Thế mà bố mẹ anh vẫn không hài lòng vì nhiều khi tôi mệt, tôi cứ để đó mai dọn. Mẹ anh toàn nói tôi lười. Bây giờ tôi mới hiểu là con gái Nam khó làm dâu Bắc như mẹ tôi nói là thế này. Thế mà tôi không nghe theo lời mẹ, tôi đã cố chấp lấy anh vì không nghĩ ở Bắc, người ta lại sống khó khăn với con dâu như vậy.
Có gì không hài lòng, chúng tôi thường nói thẳng với nhau nhưng mẹ anh không làm thế, bà mang chuyện sang hàng xóm và họ hàng để nói, khiến tôi mệt mỏi vô cùng.
Tại sao lại như vậy chứ, tôi thật lòng không biết, nếu cứ sống chung thế này, tôi có thể cố được bao lâu. Không lẽ là phải ở riêng, nhưng liệu chồng tôi có đồng ý hay không?
(Theo Khampha.vn)">Mệt vì gái Nam về làm dâu Bắc
Bên thân xe, đường viền sáng màu nối liền từ vị trí gương chiếu hậu xuống đến đuôi xe, nơi có hình dạng bát giác. Bộ phanh đĩa kích thước lớn.
Xe Trung Quốc có nội thất như phòng chờ thương gia
友情链接